slogan của trung tâm gia sư Hà Nội Giỏi
Gioi thieu trung tâm gia sư Quy trinh dich vu Che do cham soc dich vu Hoi dap dich vu Dang ky dich vu

Bài Văn Tả Thầy Giáo Của Học Sinh Giỏi Lớp 5 năm 2021

Các em học sinh hãy cùng gia sư Đăng Minh lập dàn ý bài văn tả thầy giáo và viết một bài văn mẫu tải về người thầy của em.

Bài Văn Tả Thầy Giáo Của Học Sinh Giỏi Lớp 5 năm 2019

I. Dàn Ý Tả Thầy Giáo Mà Em Yêu Quý

1. Mở bài

Giới thiệu người mà em muốn tả

2. Thân bài

a, Giới thiệu chung

– Thầy Nam là người mà em yêu quý nhất trong tất cả các thầy cô giáo tôi từng học.

– Thầy dạy em môn Văn năm lớp 6.

b, Ngoại hình

– Thầy khoảng 25 tuổi.

– Dáng thầy gầy, cao; bước đi nhanh nhẹn đúng tác phong của người làm giáo

– Da thầy trắng như thư sinh, thi thoảng là hiện rõ những vết thâm ở quầng mắt – minh chứng những đêm thầy thức soạn bài, chấm bài.

– Mái tóc thầy hơi xoăn xoăn

– Mặt thầy nhỏ gọn

– Mắt thầy to, tròn, long lanh ngời sáng với hàng mi cong vút như thiếu nữ.

– Thầy có nụ cười rất ấm áp, hiền hậu.

– Thầy ăn mặc rất giản dị: chiếc quần âu, áo sơ mi sơ vin gọn gàng cùng chiếc cặp đen quen thuộc.

c, Cách giảng dạy của thầy

– Thầy chính là người đưa tôi đến con đường văn học, khiến tôi có niềm đam mê với môn học một cách thực sự

– Tiết học của thầy luôn mang không khí hào hứng, vui vẻ chứ không hề nặng nề.

– Môn Văn trở thành những bài học về con người, về cuộc sống, dạy chúng tôi biết yêu thương những điều tốt đẹp và căm ghét những thứ xấu xa.

– Luôn tận tâm giúp đỡ chúng tôi kể cả trong học tập cũng như cuộc sống.

d, Kể lại một kỉ niệm nhỏ với thầy

Trong một lần tôi ốm nghỉ học cả tháng, thầy đã đến tận nhà dạy riêng tôi vì lo lắng tôi không theo kịp bài trên lớp.

3. Kết bài

Cảm xúc về thầy:

– Thầy  như người cha thứ hai của tôi.

– Tôi luôn kính trọng và biết ơn thầy.

II. Bài Văn Tả Người Thầy Giáo

Bài Văn Tả Người Thầy Giáo

1. Mở bài

            Cơn mưa mùa hạ lúc nào cũng như nàng thiếu nữ đỏng đảnh bên tình yêu, chợt đến chợt đi, chẳng ai đoán được. Tiếng mưa ào ào quyện với tiếng nhạc tivi thâm trầm làm gợn sóng lòng ta:

“ Người thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa

Từng ngày giọt mồ hôi rơi nhòe trang giấy.”

(Bài hát Người thầy)

Từng bọt bong bóng mưa vỡ tan ngoài sân, bung ra những kỉ niệm đã in dấu thuở nào: kỉ niệm về một người thầy từng dìu dắt tôi qua bao tháng ngày.

2. Thân bài

            Thầy Nam là một trong những người giáo viên tôi yêu quý nhất. Tôi có cơ hội học môn Văn của thầy ở lớp 6. Từ một cô bé ngày nào còn chán ghét những dòng thơ, dòng văn trên trang giấy mà giờ nó đã trở thành một lẽ sống của đời tôi. Tôi chưa từng nghĩ rồi có một ngày tôi sẽ yêu môn Văn như thế! Phải chăng vì tôi đã được gặp thầy – người truyền lửa vĩ đại?

            Cỗ xe thời gian đang chầm chậm quay, từng hình ảnh về người thầy đáng kính năm nào dần hiện lên trong kí ức: vẹn nguyên và tròn đầy. Khi thầy dạy chúng tôi thầy mới 25 tuổi – cái tuổi còn rất đỗi trẻ. Có lẽ bởi trẻ tuổi, trẻ lòng như thế mà thầy truyền tất thảy nhiệt huyết nghề nghiệp của mình vào từng bài giảng, khiến chúng tôi cứ đắm chìm mãi trong từng tiết học. Dáng thầy cao cao, gầy gầy, mảnh mai; bước đi thì nhanh nhẹn, đúng tác phong của người làm giáo. Da thầy trắng như thư sinh nên đôi khi những vết thâm ở quầng mắt nổi rõ mồn một – minh chứng cho chúng tôi biết người thầy của mình lại vừa trải qua một đêm thức soạn bài, chấm bài. Mái tóc thầy xoăn nhẹ, bồng bềnh theo từng cử động của đầu nên đôi khi dù thầy mắng mỏ chúng tôi thế nào thì những lọn tóc xoăn bay bay ấy cũng khiến thầy đáng yêu mà làm giảm bớt sự căng thẳng khi đó. Mặt thầy nhỏ gọn khiến nổi bật đôi mắt to, trong veo, long lanh lúc nào cũng rừng rực sáng làm người đối diện cũng thấy vui lây. Đôi mắt ấy được phủ bằng hàng mi dày, cong vút mà bất cứ cô thiếu nữ nào cũng phải ghen tị. Ai cũng nói thầy có dáng vẻ lãng tử của một nghệ sĩ. Đúng thật! Thầy lúc nào cũng mang cảm giác ngọt ngào, ấm áp tới cho người tiếp xúc. Bằng tình yêu thương nồng nàn đó, thầy đã trở bao thế hệ học trò xuôi ngược:

“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay

Người ta bảo đó là là nghề trong sạch nhất

Có một nghề không trồng cây vào đất

Mà ươm cho đời đầy trái ngọt hoa thơm”

(Bài thơ “Có một nghề như thế” – Đinh Văn Nhã)

Không ồn ào, khoa trương, thầy trải cho chúng tôi đi con đường học vấn êm đẹp nhất. Hình ảnh chiếc áo sơ mi được sơ vin lịch sự trong chiếc quần âu, chiếc cặp đen gọn gàng ấy cứ trở đi trở lại trong lòng tôi thành hoài niệm chẳng thể nào quên.

            Cho đến tận bây giờ, tôi chọn và đi trên con đường văn học chính bởi những cảm hứng mà thầy truyền bảo. Thầy dạy tôi biết vị mặn của những bát cơm từ những giọt “Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày”; dạy tôi biết thương nàng Tấm hiền hậu, chăm chỉ mà chịu bao vất vả để giành được hạnh phúc đời mình; dạy tôi yêu cả những chiếc lá, những chú chim đang tô điểm cho sự sống vạn vật,… Tiết Văn của thầy chưa bao giờ ngột ngạt trong câu chữ mà luôn đầy hứng khởi, cảm xúc. Qua bao ngày nắng, ngày mưa, thầy vẫn âm thầm giúp đỡ chúng tôi dù trong học tập hay cuộc sống…

            Tôi còn nhớ như in những ngày cuối năm học lớp 6 ấy, tôi bị thủy đậu, biến chứng đến nỗi mà tôi phải ở trong nhà tròn một tháng trời, chẳng thể lên lớp. Tôi lo cho kì thi cuối kì một thì thầy lo cho tôi mười. Bất chấp cái nắng như đổ lửa của mùa hè, thầy cứ rảnh lại đạp xe đến nhà kèm riêng bài tập cho tôi. Cứ mỗi lần thấy bóng thầy ở cửa nhà với tấm lưng áo ướt đẫm mồ hôi, làn da trắng đang đỏ gay vì nắng rát, lòng tôi lại trào lên nỗi xúc động khôn nguôi:

“Chân tình,nhiệt huyết ấy thầy tôi

Vất vả bao năm nghiệp trồng người

Cặm cụi đêm ngày trông em trẻ

Mong đem hạnh phúc đến cho đời”

(Bài thơ tặng thầy)

Người ta thường bị ảnh hưởng bởi những người mà bản thân kính trọng nhất. Tôi cũng vậy. Tôi học được từ thầy cách cho đi mà không đòi hỏi nhận lại, cách yêu thương chân thành với những mảnh đời bất hạnh, cách tạo niềm tin và động lực sống.

3. Kết bài

            Cơn mưa ngoài kia đã ngớt, nắng hè lại nên, nhẹ thôi nhưng trong tôi lại cồn cào nhớ về những ngày nắng cháy mà người thầy kính yêu của tôi vẫn đạp xe mang tình yêu thương đến cho tôi hôm nào. Giọt mồ hôi của thầy rơi xuống, thấm vào nền đất mẹ như một nguồn nuôi dưỡng những chồi non mọc thẳng. “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” (Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy) Mà thầy tôi đâu chỉ dạy tôi cái chữ cái nghĩa mà còn dạy tôi cả cách sống ở đời. Với thầy, tôi luôn dành trọn vẹn tấm lòng thành kính nhất của một người khách sang sông cho người lái đò thầm lặng mà cao cả.

 

 

* Trung tâm thân tặng các bạn nhỏ tài liệu Bài văn tả thầy giáo với mong muốn giúp đỡ quá trình học tập của chúng mình trở nên dễ dàng hơn. Văn học là cảm xúc và nó chỉ thực sự chạm đến người đọc khi xuất phát từ chính cảm xúc của các bạn. Vậy nên chúng mình chỉ nên tham khảo và biến nó thành văn của mình để có thể đạt kết quả cao trong môn học này. Hãy cùng ấn like và share tài liệu quý giá này tới các bạn bè nhé!!!

Bình Luận Facebook

bình luận

Rate this post

Tư vấn gia sư (24/7) 097.948.1988

.

trẻ tự kỷ



Bài viết được xem nhiều nhất

Liên Kết

  • Trung tâm gia sư đại học khoa học xã hội và nhân văn
  • Trung tâm gia sư Ngoại Thương
  • Trung tâm gia sư sư phạm Hà Nội
  • Trung tâm gia sư đại học DƯợc Hà Nội
  • thao duoc hong hanh
  • gia su bach khoa
  • gia su tieu hoc
0979481988