Giới thiệu loài cây định tả: cây xoài
– Cây được trồng ở đâu?
– Cây do ai trồng?
– Nhìn từ xa, cây như một vệ sĩ thầm lặng đứng ở góc vườn.
– Cây cao gần năm mét.
– Tán lá cây xòe rộng, che mát cả một khoảng vườn.
– Cây là một trong những cây “cao tuổi” nhất trong khu vườn, được cụ em trồng hơn bảy năm rồi.
– Cây thuộc loại rễ cọc, bám sâu xuống lòng đất.
– Thân cây khá to, một vòng tay em ôm mới vừa.
– Vỏ cây màu nâu bạc, đôi chỗ bong tróc vì mục, sờ vào lớp vỏ ấy thô ráp như bàn tay của cụ em vậy.
– Cành xoài vươn ra bốn phía, khỏe mạnh níu giữ cả nghìn chiếc lá khỏi nắng gió của đất trời.
– Là xoài thon dài, xanh bóng, tạo cảm giác rất dễ chịu khi nhìn vào.
– Cuối xuân, hoa xoài được làn hơi ấm thúc giục nở bung những cánh hoa để hè vào đã đậu quả đầy các cành.
– Hoa xoài nhỏ nhắn, trắng muốt nhưng không có mùi nồng nàn như hoa bưởi.
– Những cơn mưa mùa hạ đến làm gốc xoài như một tấm thảm trắng muốt.
– Khi xanh, xoài rất cứng với chiếc áo màu xanh, lớp da căng bóng. Lũ trẻ thích nhất là ăn xoài khi này.
– Chín rồi, xoài vàng ươm, thơm nức.
– Xoài xanh có thể đem ăn sống, đem dấm hoặc làm nộm ăn rất ngon.
– Là người bạn thân của gia đình em.
– Là kỉ vật ý nghĩa mà cụ để lại cho con cháu.
– Cung cấp cho gia đình em loại quả bổ dưỡng, giàu dưỡng chất.
Một năm bão to, cây xoài rụng hết sạch hoa rồi còn như sắp héo, em đã khóc rất nhiều. Vậy mà sau đó, cây lại vươn mình lớn lên, chứng tỏ sức sống mạnh mẽ của mình.
Khẳng định tình cảm của bản thân dành cho cây xoài.
Cụ nội em khi còn sống đặc biệt yêu quý khu vườn sau nhà. Tại nơi ấy, nào cơ man các loại cây ăn quả: ổi, mít, bưởi,…. Em từng hỏi rằng sao cụ không trồng hoa, em vô cùng thích hoa. Cụ nói cụ trồng quả con cháu còn được ăn, chứ hoa ngắm là hết. Vậy là khu vườn ấy sinh sôi, cây nào cây nấy sai trĩu quả. Trong số ấy, em yêu nhất là cây xoài nơi góc vườn. Nó không chỉ là một loài cây ăn quả mà còn là nơi chứa đựng bao kỉ niệm thân thương về người cụ quá cố của em. Cụ đã mất nhưng cây thì vẫn vươn cao từng ngày.
Từ xa nhìn lại, cây như một anh vệ sĩ thầm lặng đứng ở góc vườn. Cây cứ đứng đấy, im lìm, dang những cành lá bảo vệ, quan sát khu vườn đổi thay từng ngày. Vào ngày em ra đời, cụ đã đem trồng cây xoài này xuống, em bao nhiêu tuổi đời thì cây cũng bấy nhiêu tuổi với nắng sương. Cây cao gần năm mét, là một trong những cây cao nhất vườn. Tán cây vươn dài, xòe rộng che mát cả một khoảng vườn. Cũng thật lạ, từ dưới bóng mát ấy là một khoảng xanh um hoa mười giờ. Bên những bóng râm khác thì cái nắng mùa hè thiêu rụi hết tất thảy mà bên này hoa mọc tốt tươi. Cây là một trong những loại “cao tuổi” nhất vườn nên có lẽ nghiễm nhiên có những điều kì lạ riêng chăng? Chiếc ô khổng lồ ấy không dành nhựa sống cho riêng mình mà còn dang cánh tay che chở cho vạn vật nữa. Cho đi mà không đòi hỏi nhận lại cũng là một đức tính mà cụ luôn dặn dò em tu dưỡng.
Xoài thuộc loài cây rễ cọc, những ngón tay thon dài luồn sâu vào lòng đất tối tăm, ẩm ướt, lạnh lẽo mà hút nguồn dưỡng chất của đất mẹ. Thân cây to lớn, vươn cao nổi bật giữa các cây. Vỏ cây màu nâu bạc, đôi chỗ bong tróc vì mục, vì sâu bọ phá. Đưa tay sờ vào lớp vỏ ấy là một cảm giác thô ráp truyền đến từng thớ thịt. Mỗi lần như thế em lại có cảm giác thân quen đến lạ kì, bởi tay cụ cũng như thế, đầy những vết chai sần – minh chứng cho một đời lam lũ, cực nhọc. Cành cây chĩa ngang vươn dài ra bốn phía, khỏe mạnh níu giữ cả nghìn chiếc lá khỏi rụng rơi trước nắng gió của đất trời. Lá xoài nhỏ, thon dài, xanh bóng, tạo cho mắt cảm giác rất dễ chịu khi nhìn vào. Muôn ngàn chiếc lá như muôn ngàn con bướm nhỏ xinh đang dập dìu đôi cánh trong gió. Cuối xuân, hoa xoài được làn hơi ấm ấp thúc giục nở bung ra những cánh hoa để đến mùa hè, những đóa hoa li ti nở rộ, phủ trắng cả góc vườn. Hoa xoài nhỏ nhắn, trắng muốt nhưng không có mùi nồng nàn như hoa bưởi mà có sức quyến rũ riêng của nó, rủ ong bướm bay về. Chẳng bao lâu nữa, những chùm hoa li ti này sẽ thành những chùm quả trĩu nặng. Nhưng hè đến, những cơn mùa rào cũng nhiều hơn, là nguyên nhân chính khiến xoài bớt đậu quả. Sau mỗi cơn mưa, gốc xoài lại như một tấm thảm trắng muốt. Nếu không có chúng, chắc hẳn cây phải sai quả hơn nữa. Quả xoài có màu xanh bóng, tròn căng, rất cứng, cứ khoảng ba, bốn quả lại tạo thành một chùm, đung đưa lủng lẳng trong gió. Lũ trẻ con chúng em thích nhất là những trái xoài khi này. Hái vài quả đem chấm với lọ muối ớt thì ngon tuyệt. Chín rồi, xoài lại mềm nhũn, vàng ươm, thơm nức mũi. Qua bao sự săn sóc của gia đình, với sự che chở của cây, những trái xoài rồi cũng đến giai đoạn cuối cùng. Xoài chín có thể ăn luôn hoặc đem dầm đá, là một thức uống bổ dưỡng của mùa hè. Xoài xanh thì để làm dấm hoặc làm nộm, góp phần làm phong phú thêm bữa cơm nhà. Còn nhớ, cứ mỗi mùa xoài chín, em lại mang thúng ra vườn theo cụ hái xoài. Cụ lấy cái móc cao giật giật cho trái xoài rơi xuống, em ở dưới nhặt bỏ vào thúng. Hôm sau là có thể đem ra chợ bán hoặc chia bớt cho mọi người trong xóm cùng thưởng thức. Trái xoài là một món quà quê dù mộc mạc nhưng ai cũng thích vô cùng.
Cây xoài này từ lâu đã trở thành một người bạn thân của gia đình em, thành một kỉ vật ý nghĩa mà cụ đã để lại cho con cháu. Trước đây, chiều nào cụ cũng dắt em đi tưới cây, dọn cỏ, dọn lá khô dưới gốc cây xoài. Cụ đã dạy em nhiều kĩ năng và kinh nghiệm khi chăm sóc cây ăn quả nói chung và cây xoài nói riêng. Xoài như bao giống cây ăn quả khác, tuổi đời rất dài nên có thể cho nhiều năm ăn quả. Thích nhất là cảm giác cả nhà quây quần nơi sân nhà thưởng thức từng miếng xoài chín mọng, đầy dưỡng chất. Không khí vui vẻ và ấm cúng ấy một phần chính là món quà đặc biệt của cây xoài gửi tặng. Cây xoài nhà em ai cũng khen đẹp mã và ngon ngọt nhất xóm, điều ấy làm em tự hào lắm và là động lực to lớn cho em chăm sóc cây từng ngày.
Em còn nhớ như in năm cụ mất, năm ấy bão cũng to, xoài đang mùa ra hoa mà hoa rụng hết sạch. Qua bão, cây như sắp héo, em đã ngồi dưới gốc cây màm khóc rất nhiều. Cây như hiểu được tiếng người, chỉ một tuần sau lại mọc những lá khác, vươn mình lên, chứng tỏ sức sống mạnh mẽ của mình. Phải chăng cây biết thương em nên mới gắng gượng mà sống lại? Năm ấy quả ra ngọt thơm hơn hẳn mọi năm.
Đứng dưới bóng mát cây xoài và những chùm quả trĩu nặng, em lại thầm cảm ơn cụ vì đã gửi tặng món quà đặc biệt này. Em luôn tự nhủ sẽ cần chăm sóc cho cây thật tốt để cây năm nào cũng sai quả, dành tặng cho mọi người món quà quê dân dã mà bình dị. Trong vườn có muôn thứ cây nhưng xoài vẫn là cây đẹp hơn cả, đẹp bởi dáng đứng thầm lặng, và cả bởi ý nghĩa sâu sắc của nó với riêng gia đình em. Vị trái xoài ngọt, thơm, thanh mát mà chẳng loại cây ăn trái nào khác thay thế được.
Thân gửi tặng các bạn nhỏ của trung tâm tài liệu Bài văn tả cây xoài. Hi vọng tài liệu có thể giúp đỡ thật nhiều với dạng bài này. Cùng với tài liệu này, trung tâm còn cung cấp nhiều bài văn hữu ích khác để cung cấp nguồn tư liệu phong phú cho quá trình học tập của chúng mình. Hãy nhấn like và share để trung tâm có động lực cung cấp cho chúng mình nhiều tài liệu bổ ích hơn nữa nhé!
Tư vấn gia sư (24/7) 097.948.1988
Các tin liên quan
Phụ huynh quan tâm